“Hellbound 2”: Đi tìm Thiên Đường giữa chốn Địa Ngục
“Hellbound” phần 1 được phát hành năm 2021 đã nhanh chóng thu hút sự chú ý của khán giả châu Á và trên toàn cầu. Do Yeon Sang Ho – cha đẻ của siêu phẩm kinh dị “Train to Busan” – cầm trịch, “Hellbound” khéo léo đan xen bầu không khí đen tối, đầy ám ảnh của thể phim phản địa đàng. Với kịch bản chặt chẽ, dàn diễn viên kỳ cựu…, phim đưa người xem vào hành trình khám phá tận cùng câu hỏi về đạo đức, số phận lẫn bi kịch của một thế giới bị thống trị bởi tôn giáo và thần quyền.
Bắt đầu với sự hồi sinh của Jung Jin Soo và Park Jung Ja, nhiều năm sau khi họ bị hành quyết, Hội Mũi Tên đã trở thành một thế lực mạnh mẽ, gieo rắc sự chia rẽ trong xã hội. Hội Chân Lý Mới vật lộn với đủ hỗn loạn sau sự mất tích bí ẩn của Jung Jin Soo. Một nhân vật mới – Lee Soo Gyeong – Thư ký cấp cao của Chính phủ đang tìm cách lợi dụng sự hồi sinh của Jung Ja để kiểm soát những kẻ cuồng tín. Sự trở lại của Jin Soo đã làm xáo trộn kế hoạch này, cả Sodo và Hội Chân Lý Mới đều đang ráo riết tìm kiếm anh, trong khi Lee Soo Gyeong đang âm thầm giật dây để thu lợi cho bản thân.
Cuộc chiến giữa bốn phe phái
Mùa 2 bắt đầu với nhịp điệu chậm rãi, dành thời gian để giới thiệu các nhân vật mới và thiết lập bối cảnh xã hội tám năm sau cái chết của Jung Jin Soo. Tuy nhiên, khi cốt truyện dần được rõ nét hơn khi các phe phái bắt đầu chạy đua để tìm kiếm người hồi sinh Jung Ja, mức độ kịch tính tăng lên theo cấp số nhân. Sự căng thẳng giữa các bè phái châm ngòi cho những cuộc đối đầu ly kỳ và gây cấn leo thang qua mỗi tập phim với nhiều phân cảnh hành động nghẹt thở và những đại cảnh hoành tráng.
Kế thừa phần phim thứ nhất, Hellbound đan xen một cách phức tạp các mảnh ghép về xung đột xã hội, mâu thuẫn tôn giáo thông qua việc giới thiệu thêm hai phe phái hùng mạnh, bên cạnh hai phe phái của mùa trước. Bốn bè phái trong Hellbound không chỉ đại diện cho các lực lượng xã hội mà còn phản ánh những quan điểm và cách tiếp cận khác nhau đối với tôn giáo, quyền lực và đạo đức trong một thế giới đầy hỗn loạn.
Trong đó, Hội Chân Lý Mới là tổ chức mạnh mẽ nhất, sử dụng nỗi sợ hãi để kiểm soát xã hội. Họ khai thác sự lo lắng của con người về số phận sau cái chết, tạo ra một nền tảng tôn giáo dựa trên sự đe dọa và mệnh lệnh. Hội Chân Lý Mới không chỉ là một giáo phái tôn giáo, mà còn là biểu tượng cho sự thao túng và kiểm soát thông qua tri thức và tín ngưỡng.
Đối lập với Hội Chân Lý Mới, Hội Mũi Tên là những tín đồ cực đoan, mang lý tưởng trừng phạt những kẻ mà họ coi là có tội. Họ thể hiện mặt tối của niềm tin tôn giáo, khi lòng nhiệt thành đi quá giới hạn dẫn đến bạo lực và niềm tin mù quáng.
Hình ảnh những tín đồ cuồng tín trong Hellbound dễ khiến người xem liên tưởng tới War Boys – những chiến binh cảm tử trong Mad Max: Fury Road. Cả hai đều tôn thờ một hình mẫu lãnh đạo mạnh mẽ và sẵn sàng sử dụng bạo lực để đạt được mục tiêu. Tuy nhiên, khi War Boys tìm kiếm sự công nhận qua cái chết anh dũng trong trận chiến, với niềm tin rằng họ sẽ được sống lại trong thiên đường sau khi hy sinh, những tín đồ trong Hellbound tìm kiếm sự cứu rỗi thông qua việc thực thi những giáo lý mà họ theo đuổi, hy vọng rằng bằng cách đó, họ sẽ được “tha thứ” hoặc được công nhận trong một thế giới đầy hỗn loạn.
Được lãnh đạo bởi Min Hye Jin, Sodo lại đại diện cho sự phản kháng và đấu tranh cho công lý. Họ là những người bảo vệ sự thật, đứng lên chống lại sự thao túng và áp bức của Hội Chân Lý Mới. Sodo không chỉ mang tính cách mạng mà còn thể hiện hy vọng cho một tương lai công bằng hơn, nơi mà con người có thể sống trong tự do và không bị kiểm soát bởi nỗi sợ hãi.
Một phe phái khác dù không được khắc họa rõ nét nhưng quan trọng không kém là những nhà cầm quyền do nhân vật Lee Soo Gyeong đại diện. Lee Soo Gyeong, thư ký cấp cao của tổng thống, đại diện cho một kiểu quyền lực khác – quyền lực chính trị không công khai. Soo Gyeong không tin và thậm chí khinh thường ra mặt các nhóm tôn giáo. Chứng kiến sự lớn mạnh của những bè phái này sau sự trỗi dậy của các “cáo thị” trên Trái Đất, cô hiểu rằng những giáo phái không thể bị tiêu diệt, mà chỉ có thể kiểm soát. Do đó, kế hoạch của nữ thư ký cấp cao này là thương thảo với Giáo hội Chân lý Mới – giáo phái chính thống và dễ điều khiển nhất, giật dây để họ trở thành tay sai của mình.
Lee Soo Gyeong có thể không phải là người đứng đầu trong một giáo phái, nhưng cô nắm trong tay những quyết định có thể thay đổi cục diện xã hội. Cô khéo léo lợi dụng sự hỗn loạn do các tổ chức tôn giáo tạo ra để củng cố quyền lực của mình. Điều này cho thấy rằng, trong một thế giới đầy bất ổn, chính những kẻ như Lee Soo Gyeong mới là mối nguy hiểm thực sự.
Tổng thể, bốn bè phái này tạo nên một bức tranh phức tạp về xã hội hiện đại, nơi mà niềm tin tôn giáo, quyền lực và đạo đức đan xen với nhau. Mỗi tổ chức đại diện cho những khía cạnh khác nhau của con người và xã hội, khiến khán giả phải suy ngẫm về mối quan hệ giữa tôn giáo và quyền lực trong cuộc sống thực.
Đi tìm Thiên Đường
Với sự trỗi dậy của tôn giáo, giáo phái và những trật tự mới, Hellbound phần 2 tiếp tục hành trình tìm kiếm ý nghĩa cuộc sống, song song khai thác những góc tối trong xã hội của nhân loại. Những ”thiên thần” vẫn tiếp tục gọi tên kẻ bị kết án, sứ giả vẫn hành quyết tàn bạo, con người vẫn tìm cách để trục lợi, vẫn lợi dụng, lừa dối và giết chóc… xã hội phản địa đàng phải vật lộn để tồn tại giữa biển cả hỗn loạn.
Chúng ta thấy điều này qua cách Hội Mũi Tên tự tổ chức các buổi phát trực tiếp thao diễn, tự sát tập thể trong Lửa Thiêng lẫn các cuộc biểu tình và hành hung hỗn loạn khắp các con phố… Trong khi đó, Hội Chân Lý Mới dự định soạn thảo ra “ý nguyện của Chúa” – chân lý mới sẽ thay đổi toàn bộ xã hội.
Hellbound 2 duy trì sự căng thẳng như mùa phim trước, phim thách thức người xem trước những câu hỏi: Nếu trước mắt là Địa Ngục, liệu Thiên Đường có tồn tại? Đây phải chăng là hậu quả của việc con người biết trước cái chết của mình? Với mỗi nhân vật, phim đem tới những góc nhìn khác nhau về loạt câu hỏi này, khi một số tin rằng Chúa đang trừng phạt nhân loại bằng cách tạo ra Địa Ngục ngay trên Trái Đất.
Bộ phim còn thể hiện sự sáng tạo trong cách kể chuyện phi tuyến tính, với những phân đoạn hồi tưởng (flashback) xen kẽ, cho phép người xem dần dần hiểu rõ hơn về bối cảnh và động lực của các nhân vật. Cách thức này không chỉ giữ chân người xem mà còn kích thích sự tò mò của họ, khiến họ muốn khám phá sâu hơn về thế giới mà phim xây dựng. Mỗi tập phim đều chứa đựng những bất ngờ và bước ngoặt, khiến người xem không thể đoán trước được diễn biến tiếp theo.
Tuy nhiên, cũng vì khám phá đề tài nhạy cảm, phim gặp không ít khó khăn trong việc truyền tải thông điệp của mình. Tác phẩm lặp lại những sự kiện từ nhiều góc nhìn khác nhau, đòi hỏi người xem tự suy ngẫm, chiêm nghiệm để có những câu trả lời riêng.
Mùa 2 còn mở rộng thêm về truyền thuyết thông qua nhân vật đứa trẻ Bae Jaehyeon, một cô bé ngây thơ đã sống sót kỳ diệu sau “thao diễn”. Từ đây, bộ phim bày tỏ tham vọng lớn hơn khi miêu tả một xã hội đang bên bờ vực diệt vong. Hình ảnh Park Jung Ja trở về với gia đình và Min Hye tìm thấy gia đình mới với cô bé Jaehyeon giữa bối cảnh thế giới đang đối mặt với tận thế đã mang đến một thông điệp sâu sắc về tình yêu và sự cứu rỗi. Thế giới bên ngoài, với những sứ giả và cáo thị về cái chết, đại diện cho sự tàn bạo và tính chất tạm bợ của cuộc sống.
Tuy nhiên, cuộc đoàn tụ của Jung Ja và Min Hye thành công khơi dậy những câu hỏi về bản chất của Thiên Đường. Nếu Thiên Đường được định nghĩa là nơi không có đau khổ và xung đột, thì chính tình yêu trong gia đình là yếu tố tạo nên thiên đàng ấy giữa một thế giới đang bị tàn phá. Nó cho thấy rằng trong những thời khắc khốn cùng nhất, chính tình yêu và sự gắn kết giữa con người với nhau có thể mang lại sức mạnh để vượt qua mọi thử thách.
Xem thêm
• [Review phim] “The Wild Robot”: Thông điệp của tình yêu và sự kết nối cộng đồng
• [Review phim] “Heartstopper 3”: Tình yêu không chỉ có gam màu hồng
• [Review phim] “Joker: Folie À Deux” và phiên tòa xử tội “cái bóng”
“Bàn tiệc” diễn xuất
Sau khi Yoo Ah In vướng vào cáo buộc sử dụng chất cấm, anh buộc phải rời khỏi dàn cast. Nam chính mùa 2 được chọn mặt gửi vàng cho Kim Sung Cheol được “chọn mặt gửi vàng” cho vai nam chính trong mùa 2. Anh là diễn viên trẻ từng được khen ngợi vì khả năng diễn xuất đa dạng trong Prison Playbook, Vincenzo, Our Beloved of Summer và Sweet Home. Mặc dù có những lo ngại về việc sao trẻ này sẽ lép vế so với diễn xuất của “ảnh đế” từ mùa trước, Kim Sung Cheol đã thể hiện hoàn chỉnh nhân vật của mình.
Một màn trình diễn nổi bật khác đến từ sao nữ kỳ cựu Kim Hyun Joo trong vai Min Hye Jin. Nữ diễn viên mang đến sự cân bằng hoàn hảo giữa sự mạnh mẽ và sự dịu dàng của phái nữ. Với loạt phân cảnh hành động mãn nhãn cùng tính cách cương trực đan xen những khoảnh khắc yếu đuối, sợ hãi rất con người đã khiến nhân vật của cô trở nên sống động và chân thực hơn với khán giả.
Cùng với Min Hye Jin, nhân vật nổi bật khác trong cuộc chiến quyền lực là thư ký cấp cao Lee Soo Gyeong, do Moon So Ri thủ vai. Mang phong thái điềm tĩnh, nhanh nhạy và không kém mưu mô, việc xây dựng nhân vật này cho thấy tham vọng của đạo diễn trong việc vạch trần bản chất của các hệ thống kiểm soát con người.
Bên cạnh điểm mạnh về diễn xuất, phim cũng không tránh khỏi một số điểm trừ đáng tiếc. Chẳng hạn, mục tiêu và lý tưởng của Jung Jin Su được xây dựng rất rõ ràng trong mùa đầu tiên, nhưng trong phần này, anh dường như hoàn toàn lạc lõng. Là người đứng đầu Hội Chân Lý Mới trong mùa đầu tiên, Jung Jin Soo gần như mất toàn bộ quyền lực của mình dù được hồi sinh một cách kỳ diệu. Từ phe đối lập, anh chạy sang lợi dụng Hội Mũi Tên với niềm tin rằng lãnh đạo những kẻ cuồng tín sẽ dễ dàng và nhanh hơn.
Một số nhân vật vẫn chưa được phát triển trọn vẹn mặc dù có tiềm năng trở thành những nhân tố bất ngờ. Park Jung Ja là một ví dụ, dù trở về từ cõi chết và hoàn toàn có thể là một nhân vật quan trọng nhưng khán giả chỉ thấy cô xuất hiện thoáng qua trong suốt bộ phim. Jaehyeon, đứa trẻ được cho là sống sót duy nhất sau thao diễn, cũng phần lớn bị bỏ qua. Thay vì khai thác đầy đặn thêm hành trình của các nhân vật này, bộ phim đã chọn tập trung vào những gương mặt quen thuộc từ mùa 1 khiến không ít khán giả cảm thấy hụt hẫng.